[Đoản văn][KaiSoo] 1000 tin nhắn – Hoàn Phổ Cường Công

moon-background-wallpaper

 

 

Đoản văn 22: 1000 tin nhắn

Author: ♥ ♥ Lê•Quắn™

 

Kyung Soo và cậu đã yêu nhau được gần 3 năm. Chuyện tình của họ cứ ngỡ như đã được sắp đặt từ trước. Anh là giảng viên của một trường đại học danh tiếng, còn cậu là thầy giáo cấp 3 vừa chuyển tới sống bên cạnh nhà anh. Jong In và anh đã yêu nhau một thời gian dài, họ cũng ngọt ngào, cũng hờn giận như bao đôi tình nhân khác. Đối với anh, Jong In là người đàn ông tuyệt vời nhất trên đời này.

Và mỗi buổi sáng thức dậy, Kyung Soo đều nhận được một tin nhắn của Jong In, nó có thể là:

“Kyung Soo đã dậy chưa?”

“Hyung đang làm gì vậy? Đã ăn sáng chưa?” bla…bla

Đã gần 3 năm nay, đều như vậy. Bỗng vào một tối, Jong In chủ động nhắn cho Kyung Soo:

“Kyung Soo, hôm nay hyung đã nhận được tin nhắn thứ 998 của em. Vào ngày hyung nhận được tin nhắn thứ 1000, em sẽ…”

Dấu ba chấm đầy lấp lửng và yêu thương, anh tự hỏi vào ngày đó cậu sẽ làm gì.

Rồi ngày Kyung Soo nhận được tin nhắn thứ 1000 cũng đến. Anh rảo bước trên đại lộ gần khu chung cư, tính mua một chút đồ về chuẩn bị bữa sáng. Điện thoại trong túi bỗng nhiên vang lên chuông tin nhắn, Kyung Soo liền vội vàng bật nắp điện thoại.

“Két………” một chiếc ô tô đâm sầm vào người anh khiến Kyung Soo từ từ cảm thấy mê mệt, trước mắt anh là hình ảnh mờ mờ của chiếc điện thoại sáng chớp chớp rồi tắt ngủm lại.

Bác sĩ nói mắt anh sau này sẽ không bao giờ có thể nhìn lại nữa, cho dù là có mắt hiến tặng cũng là vô ích. Ngày hôm đó Kyung Soo thất thần hết một ngày, tay không ngừng lay lay chiếc điện thoại đã hỏng từ lâu. Anh bây giờ đã mù rồi, Jong In có còn yêu anh như ngày trước nữa không? Giấc mơ dạy học có còn tiếp tục? Kyung Soo muốn khóc mà không khóc được, đôi mắt cứ thế đau nhói rồi dần mất cảm giác.

Sau một giấc ngủ dài, Kyung Soo tỉnh dậy, một màn đen chán ghét vẫn xuất hiện trước mắt anh, lại thở dài. Dường như cảm nhận được có ai đó trong phòng:

–        “Kyung Soo, hyung tỉnh rồi à?” – giọng nói này không của ai khác.

–        “Jong In, em đến đây làm gì? Bây giờ hyung đã mù rồi, không thể cùng em làm gì được nữa…” – anh nhất thời kích động

Jong In nhìn anh thương cảm, biết rằng Kyung Soo cũng không thể thấy mình lần nữa. Giọng cậu nghẹn lại, ôm lấy anh thì thầm:

–        “Em đến đây để đọc tin nhắn thứ 1000 em gửi cho hyung”

Kyung Soo vẫn gào lên trong họng, mặc kệ những lời nói của Jong In. Cho đến khi cậu lên tiếng:

–        “Tin nhắn thứ 1000 dành cho Do Kyung Soo: Hyung đồng ý lấy em nhé?” – nói xong Jong In nhẹ nhàng nắm lấy tay anh, luồn vào ngón áp út của anh một chiếc nhẫn bạc – “Câu trả lời “Có” của hyung đối với em lúc nào cũng có hiệu lực, Kyung Soo à”

 

Hoàn Phổ Cường Công.

≧✯◡✯≦ Cờ-mờ-tờ vài dòng đi ≥^.^≤ Use this: o(>﹏<)o ⇎_⇎ ♥‿♥ ◔_◔ ಠ~ಠ ❀◕ ‿ ◕❀ (✿◠‿◠) (‾▿‾~ ) ≧◡≦ \(≧▽≦)/ ≧△≦ ㄟ(≧◇≦)ㄏ (≧ロ≦) (≧◡≦) ▰˘◡˘▰ ╮(╯_╰)╭ (¯¯3¯¯) o(︶︿︶)o 〒_〒 (‵o′) ヽ(`Д´)ノ (╯‵□′)(◕‿◕✿) (。◕‿◕。) o(╥﹏╥)o ╭(╯^╰)╮(‾-ƪ‾) Σ( ° △ °|||)